(Đọc Quãng thời gian của đời người, tác giả Giang Trung Học,
đăng trên Văn nghệ số 38, 9-2001)
Lời bình của Ngô Hải Phượng
(Giảng viên Đại
học Tây Bắc - Thuận Châu - Sơn La)
Đăng trên Báo Văn
nghệ số 40 (6/10/2001)
Quãng thời gian của đời người là truyện ngắn khá hay với lối viết trầm kín và sắc sảo. Chỉ là một “quãng thời gian” thôi, rất ngắn ngủi, một khúc đoạn của con người mà cuộc đời còn được sống: Sự lao động thầm lặng của người nghệ sĩ.
Nhân vật Điền trong Trăng sáng của tác giả Nam Cao cũng viết văn trong hoàn cảnh nghèo túng cho những kiếp người nghèo túng và nhân dân lao động nói chung, còn “hắn” - nhân vật không tên tưởng như nhạt nhòa ấy lại viết truyện làm “rộn lên dư luận khắp thành phố”. Tuy rằng ở những phạm vi khác nhau song cả hai “nhà văn trong văn” này đều có chung một lý tưởng: sống và viết.