Ảnh minh họa |
Rồng rắn qua rồi, đến ngựa
trâu
Một
bầy lục súc cắn đuôi nhau.
Đèn
cù quay tít mù thiên địa
Reo
rắc bao nhiêu nỗi thảm sầu!
Thiên
cơ, thiên vận… suy, suy thịnh
Suy
thịnh do trời, ai biết đâu.
Vận
suy muôn thuở cùng đinh chịu
Thời
thịnh, tranh công… húc chết nhau!
Xuân Trâu,1.1985
(*) Thơ
"Ta - Bạn & Đời", Nxb Hội Nhà văn, 2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét