Chị Đoàn Bích Lân là diễn viên quá quen thuộc với cả gia đình tôi. Chị gắn bó với Cha tôi từ ngày đầu trở về Hà Nội (1954); chị được Cha chọn làm diễn viên của Đoàn kịch Mùa Thu, cùng Cha đóng vở "Đạo đức giả" của Molier do tác gia Vũ Đình Long dịch, diễn viên Đoàn kịch Thanh niên thuộc Thành đoàn Hà Nội, diễn viên Đoàn kịch Hải Phòng...
Khi biên thư này, chị đang công tác tại Trường Cao đẳng Sân khấu Điện ảnh TP Hồ Chí Minh.
Thư đề viết ngày 10/12/1996, kết thúc ngày 12/12/1996
Thư chị rất dài, kể nhiều kỷ niệm đáng quý của những người làm nghệ thuật một thời gian khó giai đoạn sau hòa bình (1954), nói về những tình cảm vô cùng thân thiết và quý trọng với một người mà chị gọi "anh Lộng Chương".
Nếu không lưu giữ được những kỷ vật này, thật là có lỗi với TIỀN NHÂN.
Xin trích một vài đoạn tiêu biểu. (Đã có hình chụp kèm theo).
“Anh chị Lộng Chương
kính mến!
Trước tiên em xin gửi lời
kính thăm sức khỏe anh chị và toàn gia.
Thưa anh chị được tin
anh thượng thọ 80 tuổi, gia đình có chủ trương thông qua NXB in tuyển tập kịch
và hoạt động sân khấu của anh, chúng em rất vui mừng phấn khởi, vì đó cũng là
lòng mong ước của chúng em…
… Thưa anh chị, em xin
phép được kêu bằng tiếng “anh Lộng Chương” với tình cảm của một người em gái
trong gia đình.
Hôm nay em được ngồi viết
thư về chúc thọ một người anh cả, một người nghệ sỹ, một người thầy đã dạy dỗ
dìu dắt một đàn em, con cháu của bao thế hệ, gia đình nghệ thuật sân khấu.
Từ Đoàn chèo Cổ Phong,
đến Đoàn kịch Mùa Thu, Đội kịch nói Thành đoàn Thanh niên Hà Nội, Đội kịch Công
đoàn (Công nhân) và bao nhiêu đoàn văn công.v.v. đến nay nhiều anh chị em đã
trưởng thành, trở thành những nghệ sỹ có tên tuổi, với vị trí lãnh đạo các ty sở
và các Nhà hát kịch TW, chèo TW, kịch Hà Nội, kịch Hải Phòng… còn rất nhiều nhiều
mà em không thể kể hết được trên trang giấy này…
… Có những hôm anh bị bệnh
sốt li bì không ăn uống gì cả, nhưng anh vẫn gắng gượng đến tập cho chúng tôi…
chúng tôi muốn anh được nghỉ ngơi yên tâm, nên nói anh để chúng em tự tập…
nhưng đến khoảng 21 giờ khuya, ngoài trời mưa rét, khi thấy chiếc xe xích lô đỗ
trước cửa số 9 Vọng Đức… thấy anh đầu đội mũ, khăn foirlard quấn cổ… bước xuống
xe. Chúng tôi rất xúc động bước tới đỡ anh vào trong nhà, cầm tay anh nóng bỏng…
anh vừa ho vừa thở mệt mỏi… đã yêu cầu diễn viên ra tập. .. Anh làm việc quên cả
mệt mỏi, vượt qua bệnh tật để hoàn thành vở, kịp xuống đường biểu diễn…
… Với lửa nhiệt tình của
thầy đã hun đúc, truyền cho chúng tôi sức mạnh, lòng yêu nghề cho tới ngày nay.
Tất cả chúng tôi không ai quên được công ơn dậy dỗ của thầy.
Ngày
12-12-1996
Đoàn Bích Lân
Trường Cao đẳng Sân khấu
Điện ảnh TP Hồ Chí Minh
![]() |
Diễn viên Đoàn Bích Lân (người đang gục xuống sàn) Đoàn Kịch Hải Phòng, vai Phu nhân GS Tòng, Vở "Cửa mở hé", Tác giả Lộng Chương |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét