TS Tôn Thảo Miên
Cùng với các tác giả Nguyễn Văn Niêm, Bửu Tiến, Học Phi... Lộng Chương được coi là thế hệ tác giả kịch đầu tiên của sân khấu Kịch nói trưởng thành sau Cách mạng Tháng Tám và trong kháng chiến chống Pháp. Lông Chương - 2000) |
Với khối lượng tác phẩm đồ sộ, trong đó một số vở có tiếng vang, Lộng Chương đã khẳng định vị trí của mình đối với nền Kịch Việt Nam nói chung, đặc biệt với thể loại Hài kịch nói riêng trong mấy chục năm qua.
Mười năm đầu tham gia viết kịch, Lộng Chương hoạt động chủ yếu như một "tài tử" trong các ban kịch, đồng thời cũng chính là người tổ chức, thành lập các ban kịch như Ban kịch Bình Dân, Nhóm kịch Báo Công dân (Nam Định kháng chiến), Đội kịch Duyên Hải...
Mười bảy vở kịch ngắn của ông xuất hiện trong vòng sáu năm (1948-1954), đã là con số đáng kể đối với một người mới cầm bút sáng tác. Những tác phẩm ra đời trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp đều đã được các đoàn văn công dàn dựng và biểu diễn ở hầu hết các tỉnh miền Bắc, sau đó đã được in trong các tuyển tập, trên báo chí hoặc in thành tập riêng. Những tác phẩm này mang nội dung tuyên truyền, cổ động mạnh mẽ cho cuộc kháng chiến chống Pháp của nhân dân ta. Ngòi bút của Lộng Chương hoạt động trên một bình diện rộng, mở ra nhiều đề tài khác nhau, nhưng đều hướng vào một mục đích là đáp ứng kịp thời, sát xao những yêu cầu cách mạng trước mắt. Ở ông, có thể thấy rõ sự cần cù, chịu khó, hết mình khi đi vào những vấn đề nóng bỏng đặt ra trong xã hội. Nằm trong mối quan tâm chung với các tác giả khác về đề tài chiến tranh du kích, một vấn đề trung tâm của thời kỳ đó, Lộng Chương đã viết bốn vở về đề tài này: Lý Thới (1948); Du kích thôn Đồi (1952); Chiến đấu trong lòng địch (1954) và Đoàn quân tóc trắng (1954). Có thể coi đó là những phác họa của tác giả về quá trình đấu tranh dũng cảm của dân quân du kích vùng địch hậu, đồng thời vạch trần bộ mặt độc ác của địa chủ cường hào. Tuy chưa sâu sắc, chưa phải là những đòn hiểm hóc đánh vào kẻ thù, nhưng bằng ngôn ngữ kịch trong sáng, cô đọng, nhân vật giàu chất hiện thực, sinh động, tác giả đã trực tiếp truyền đến công chúng tinh thần của cuộc chiến đấu, thức dậy trong lòng mọi người ý thức căm thù giặc và quyết tâm bảo vệ đất nước. Vì thế các vở này đã gây được sự chú ý và có tác dụng nhất định đối với phong trào đấu tranh của quần chúng thời kỳ đó. Vở Chiến đấu trong lòng địch là một trong số những vở về đề tài này của Lộng Chương được Hội Văn nghệ Việt Nam tặng Giải thưởng Văn học 1954-1955.
Mười bảy vở kịch ngắn của ông xuất hiện trong vòng sáu năm (1948-1954), đã là con số đáng kể đối với một người mới cầm bút sáng tác. Những tác phẩm ra đời trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp đều đã được các đoàn văn công dàn dựng và biểu diễn ở hầu hết các tỉnh miền Bắc, sau đó đã được in trong các tuyển tập, trên báo chí hoặc in thành tập riêng. Những tác phẩm này mang nội dung tuyên truyền, cổ động mạnh mẽ cho cuộc kháng chiến chống Pháp của nhân dân ta. Ngòi bút của Lộng Chương hoạt động trên một bình diện rộng, mở ra nhiều đề tài khác nhau, nhưng đều hướng vào một mục đích là đáp ứng kịp thời, sát xao những yêu cầu cách mạng trước mắt. Ở ông, có thể thấy rõ sự cần cù, chịu khó, hết mình khi đi vào những vấn đề nóng bỏng đặt ra trong xã hội. Nằm trong mối quan tâm chung với các tác giả khác về đề tài chiến tranh du kích, một vấn đề trung tâm của thời kỳ đó, Lộng Chương đã viết bốn vở về đề tài này: Lý Thới (1948); Du kích thôn Đồi (1952); Chiến đấu trong lòng địch (1954) và Đoàn quân tóc trắng (1954). Có thể coi đó là những phác họa của tác giả về quá trình đấu tranh dũng cảm của dân quân du kích vùng địch hậu, đồng thời vạch trần bộ mặt độc ác của địa chủ cường hào. Tuy chưa sâu sắc, chưa phải là những đòn hiểm hóc đánh vào kẻ thù, nhưng bằng ngôn ngữ kịch trong sáng, cô đọng, nhân vật giàu chất hiện thực, sinh động, tác giả đã trực tiếp truyền đến công chúng tinh thần của cuộc chiến đấu, thức dậy trong lòng mọi người ý thức căm thù giặc và quyết tâm bảo vệ đất nước. Vì thế các vở này đã gây được sự chú ý và có tác dụng nhất định đối với phong trào đấu tranh của quần chúng thời kỳ đó. Vở Chiến đấu trong lòng địch là một trong số những vở về đề tài này của Lộng Chương được Hội Văn nghệ Việt Nam tặng Giải thưởng Văn học 1954-1955.
Những sáng tác của Lộng Chương |
Người ta đã quen với sự xuất hiện của Lộng Chương mỗi khi có vấn đề xã hội mới đặt ra. Chẳng hạn thời kỳ địch phát động chiến dịch tuyên truyền và cưỡng ép đồng bào miền Bắc di cư vào Nam, Lộng Chương đã có ngay một loạt tác phẩm, nhằm giác ngộ và nâng cao ý thức cảnh giác cho nhân dân, đồng thời kêu gọi đồng bào chống lại âm mưu của địch. Trong bốn vở viết về đề tài này, có hai vở Dân ca (Giữa đường; Mưu giặc) và hai vở Kịch nói (Nhỡ chuyến bay; Ma hiện) đều đã được in và diễn ở nhiều địa phương. Xét về phương diện nghệ thuật, đó chưa phải là những vở có giá trị lâu dài, nhưng với lối viết giản dị pha chút hài hước, các vở ấy đều được công chúng hiểu và nhớ. Ngoài ra, biết bao vấn đề đặt ra lúc đó đòi hỏi văn nghệ không thể vắng mặt. Mà so với các thể loại văn học nghệ thuật khác, chỉ có kịch là có thể đáp ứng kịp thời yêu cầu của xã hội và có tác dụng trực tiếp đối với đông đảo quần chúng. Hiểu rõ điều đó và biết gắn mình với những chuyển biến của xã hội, hoà nhịp phong trào quần chúng, Lộng Chương đã nhanh chóng chọn cho mình một vũ khí chiến đấu lợi hại, đó là Kịch ngắn. Phần lớn những vở kịch này mang nội dung giáo dục, tuyên truyền nhẹ nhàng đối với công chúng. Xem Lộng Chương diễn (thời kỳ này Lộng Chương tham biểu diễn và đạo diễn khá nhiều vở), đồng thời đọc những vở Lộng Chương viết, có thể thấy ít nhiều tính hài hước trong phong cách của ông. Song, dường như ở giai đoạn này, đó chưa phải là nét tiêu biểu để người ta nhớ tới tác giả Lộng Chương, mặc dù ông đã có một số vở khá thành công, như đã nói ở trên. Lộng Chương đi vào lòng công chúng bằng thái độ chân thành, cởi mở và điều quan trọng là bằng sự đáp ứng đúng những yêu cầu xã hội, cũng như nguyện vọng của quần chúng trước những đổi thay mới trong xã hội. Toàn bộ những vở kịch của Lộng Chương ra đời trong thời kỳ này đều khá đơn giản về kết cấu, về tính cách nhân vật, nhưng cũng phản ánh tương đối đầy đủ thực tế xã hội lúc đó, cả về đấu tranh chính trị lẫn đấu tranh xã hội. Hầu như không có một biến động nào, lại không được phản ánh vào tác phẩm của Lộng Chương. Điều đó chứng tỏ Lộng Chương là một tác giả hết sức gắn bó và lăn lộn với phong trào, đồng thời cũng là một nghệ sĩ có tinh thần trách nhiệm và thái độ dũng cảm khi đi vào những vấn đề mới. Chúng ta ghi nhận những đóng góp của Lộng Chương ở thời kỳ này bằng những tác phẩm đặc sắc, tiêu biểu cho nền kịch Việt Nam một giai đoạn. Và bằng số lượng tác phẩm phong phú, đa dạng về đề tài, kịch của ông đáp ứng kịp thời những vấn đề thời sự đặt ra trong xã hội. Cho đến nay, nhắc đến Lộng Chương, người ta vẫn không quên những vở như Lý Thới, Du kích thôn Đồi, Chiến đấu trong lòng địch, đã từng làm dư luận xôn xao một thời. Những vở đó thật sự có giá trị về mặt lịch sử. Đó là những cơ đồ vững chắc để khẳng định vị trí và vai trò của Lộng Chương trong hoạt động sân khấu từ đó về sau.
Giai đoạn thứ hai trong cuộc đời sáng tác của Lộng Chương là thời kỳ chiến tranh chống Mỹ và xây dựng chủ nghĩa xã hội. Điểm lại những sáng tác thời kỳ này, chúng ta thấy trong vòng hơn hai mươi năm, Lộng Chương vừa viết vừa chỉnh lý, viết lại đến trên 60 vở, gồm nhiều kịch chủng, chứ không phải chỉ toàn kịch ngắn như thời kỳ trước nữa. Tất nhiên, ở đây không lấy độ dài ngắn để đánh giá tác phẩm. Có thể nói, Lộng Chương là một trong số ít tác giả viết được nhiều thể loại khác nhau như vậy. Phần lớn những vở ông viết ra đều được sử dụng, nếu không in thành sách thì cũng được các đoàn dàn dựng hoặc phát trên Đài Tiếng nói Việt Nam, phục vụ cho công tác tuyên truyền chủ trương, đường lối của Đảng. Như vậy là, bằng mọi con đường, kịch của Lộng Chương đã đến với quần chúng ở khắp mọi miền đất nước, và vì thế, tác dụng tích cực của nó phải được tính bằng cấp số nhân.
Ở giai đoạn trước, người ta chỉ biết đến Lộng Chương qua một thể loại Kịch ngắn trong đó có dăm ba vở kịch vui phục vụ phong trào. Nhưng bước vào những năm sáu mươi, những nét hài hước đã dần dần mang một chất lượng mới trong một số vở Hài kịch của Lộng Chương. Lộng Chương thực sự được chú ý và đánh giá cao bắt đầu từ vở Hài kịch Quẫn. Nhà hát Kịch nói Trung ương biểu diễn lần đầu tiên tại Nhà hát Lớn vào đêm 9 và 10 tháng 12 năm 1960, và từ đó đến nay vở này đã được Đoàn mang đi biểu diễn ở khắp các tỉnh trong cả nước, ở đâu cũng được quần chúng hâm mộ, nhiệt liệt hoan nghênh.
Thành công này của Lộng Chương chứng tỏ ông vừa am hiểu sâu sắc đặc điểm tính cách của tầng lớp phong kiến tư sản trong xã hội cũ, vừa có lối viết thông minh, độc đáo trong việc xử lý tính cách các nhân vật bằng ngôn ngữ chắt lọc, đầy chất hài của mình. Bên cạnh việc dùng lối chơi chữ, Lộng Chương đã liên tiếp tạo nên những tình huống kịch để đẩy nhân vật vào phục vụ cho ý đồ của vở kịch. Tính gọn gàng, cô đúc về ngôn ngữ và hành động nhân vật đạt đến đỉnh cao đã làm cho các nhân vật của Lộng Chương trở nên sắc sảo và độc đáo. Nhân vật nói và hành động đúng với tính cách của mình. Thật khó tìm thấy trong nền kịch Việt Nam một vở Hài kịch nào mang đúng tên thể loại của nó như Quẫn. Do đó, sự ra đời của Quẫn là lời khẳng định cho sự có mặt của thể loại Hài kịch ở Việt Nam, trong đó Lộng Chương là người có công đầu, người đặt nền móng cho thể loại này.
Những ấn phẩm in sáng tác của Lộng Chương và ấn phẩm viết về ông |
Nhìn vào sáng tác của Lộng Chương, chúng ta thấy tất cả đều bắt nguồn từ hiện thực sinh động của đất nước, đó là những vấn đề gần gũi, thiết thân đối với vận mệnh của dân tộc, cũng như với số phận của mỗi người. Nói chung kịch của Lộng Chương gắn nhiều với đời thường, hoàn toàn không có tính chất khái niệm chung chung, hoặc đi vào triết lý trừu tượng. Ông xây dựng tính cách nhân vật, cũng như mâu thuẫn, xung đột trong vở kịch trên cơ sở những chất liệu có thực, do đó kịch của ông thường dễ hiểu, dễ nhớ. Người ta không thấy những mâu thuẫn quyết liệt, những xung đột gay gắt trong kịch Lộng Chương, nhưng không phải vì thế mà nó không sâu sắc hoặc giảm bớt tính chiến đấu mà ngược lại, chính việc phổ cập trong công chúng đã nói lên tác dụng tích cực của những tác phẩm nghệ thuật này. Song song với hoạt động sáng tác, Lộng Chương đã có công lớn trong việc xây dựng, tổ chức, thành lập nhiều đơn vị nghệ thuật và bồi dưỡng phong trào quần chúng, cũng như đào tạo nhiều thế hệ tác giả, đạo diễn và diễn viên trẻ cho sân khấu cả nước. Hiện nay, mặc dù đã thuộc lớp người "cổ lai hy” nhưng Lộng Chương vẫn còn nhiều dự định sáng tác và vẫn say sưa với hoạt động sân khấu.
(*) Sách: “Tác gia kịch hiện đại Việt Nam” - Nxb Sân khấu, 1990; “Lộng Chương trong trái tim bè bạn”, Nxb Hội Nhà văn, 2013. (1) Sách “Bước đầu tìm hiểu lịch sử kịch nói Việt Nam 1945-1975”. TG: Phan Kế Hoành, Vũ Quang Vinh - Nxb Văn hóa. 1982. (2) (3) Sách “Mỹ học - Khoa học diệu kỳ của B.A.Ru-Groxx” - Nxb Văn hóa, 1984.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét