(Nghệ sĩ sân
khấu Ngọc Đĩnh về hưu.
Ông nguyên là chủ tiệm may)
Ông nguyên là chủ tiệm may)
Ngọc Đĩnh (Phải) Lộng Chương (Trái) diễn vở Đạo Đức giả (1957, phỏng theo Tartyffe của Molie) |
I
Xào xạc trong ngoài chuyện bác hưu
Vẽ mặt bôi râu cũng lộn lèo!
Phấn vốn giòng
vôi đời nó bạc
Đã đành đeo nó,
chớ đành kêu!...
II
Son phai phấn nhạt chán ra tuồng
Rũ tay bỏ cuộc tính tình xuông!
Biết thế kéo kim mà ấm cật
Đắp điếm cho đời chúng nó… tươm!
III
Nháo nhác bao năm đã được về
Được về sao bụng vẫn còn e
E kiếp phấn son còn nghiệp chướng
Hay gờm thiên hạ nó còn đe?
IV
Sợ đếch gì! Ông đã lộn nghề
Mặc cha lũ ngọng chúng i oe!…
Ông mong bôi nhọ răn đàn trẻ
Chúng sợ oai mình, chúng phải… de!
Xuân
muộn năm Hùm đói 18. III. 74
(*) Thơ "Ta - Bạn & Đời", Nxb Hội Nhà văn, 2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét