Thứ Hai, 6 tháng 10, 2014

Hoài I... (*)

Đêm kịch nội bộ,
sau đợt Văn nghệ sĩ Liên khu III học tập “cải tạo tư tưởng”
 tại Đông Môn, thành Tây Đô, Thanh Hóa. 1951.

                            Hồn lạnh hoang sơ lộng gió lùa
                            Xa rồi lũy ải nếp thành xưa!
                            “Vàng”(2) reo lỡ điệu trau mày lệ
                           “Đường” loạn “Kim” hài lạc hướng mơ!

                            Đêm hội Thiên Thai lửa dị kỳ
                            Mắt ngời suối thẳm đổ hàng mi
                            Nét hoa ngưng đọng lời xao "Xuyến"
                            Đôi lứa nghiêng sầu mưa biệt ly!

                            Tiền thân diễm lệ chuyện Tây Sương
                            Ngọc chuốt “Thôi-Oanh” đẹp dị thường
                            Luân hồi hò hẹn đêm giao cảm
                            Mây tóc vương tình trao phấn “Hương”.

                            Phấn hương nào thắm Trác Văn Quân
                            Rèm hoa xiêm lả tóc buông trần
                            Phím tơ Tư Mã tròn đêm mộng
                            Ngõ hạnh cầm ca trăng ái ân!

                            Tặng ngọc ai cầm một thuở xa
                            Khi lời mắt ngỏ ý phong ba
                            Hợp hoan đâu kể niềm ly cách
                            Ta của Em rồi, Em của ta…(3)
Nửa tháng 2 - 1951
Nhớ đêm “Màn cửa vàng”, Giải phóng biên giới.

(1)  Có nghĩa là: Nỗi nhớ nhung; Thơ “Ta-Bạn &Đời, Nxb Hội Nhà văn, 2013.
(2)  Những từ trong ngoặc kép là tên gọi tắt của vở kịch và tên các nhân vật trong kịch.
(3)  Có nghĩa: Sân khấu như thể duyên nghiệp buộc tác giả (BT chú thích)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét