Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

Ông ta... chừng lại muốn ra!...(*)

                                Từ quan bởi mắc tiếng “nương dâu”
                                Chửa được bao lăm đã ngóc đầu!
                                Hẳn thấy nghề ta còn đục nước
                                Nên mi tiếc rẻ, lại buông câu!…
                                                                                              V.71

(*) Thơ "Ta - Bạn & Đời", Nxb Hội Nhà văn, 2013.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét